Thầy tôi! Trường tôi đa phần là các thầy cô giáo trẻ. Họ đều đến từ những xã lân cận, không có ai là người trong làng. Điều đó làm cho tôi và phần lớn bạn bè cảm thấy có chút gì đó thiếu thốn, mặc cảm. Bởi vì, tuy hầu hết các thầy cô […]
LỜI TỰ TÌNH TRÊN CAO NGUYÊN ĐÁ Ừ thì uống Thêm dăm ba chén nữa Dẫu có say say cùng đất cùng trời Đêm nay rượu nói thay lời buồn vui thành gió Em vội về lời yêu để ngỏ Ta một mình hóa đá tựa vào đêm…
CÁNH DIỀU LẠC GIÓ Cánh diều lạc gió bay vào hư không Tôi lạc tuổi thơ bến mơ bờ dại Hạnh phúc có không những người từng trải Đường trần muôn lối biết ai là ai? Cánh diều lạc gió bay vào hư không Tôi thương cánh đồng nước trong cỏ dại Mẹ già khom […]
DỐC ĐỜI Bàn chân bặm vào mặt đất Mắt hướng về phía cổng trời Cổng trời xa xăm thăm thẳm Núi xanh câm lặng không lời Bàn chân bặm vào mặt đất Mắt hướng về phía cổng trời Thung sâu lặng im vời vợi Buồn thương hóa đá không lời Bàn tay coặm vào sỏi […]
Truyện ngắn QUÁ KHỨ RƯỢT ĐUỔI Hết giờ làm, nhân viên lũ lượt kéo nhau ra về, hắn vẫn còn ngồi nán lại. Quá nửa cơ quan gọi hắn là Sếp: – Về thôi Sếp ơi! – Em về trước Sếp nhé! – Muộn rồi đấy Sếp ạ!…Hắn đáp lại cấp dưới bằng […]
ĐỐI THOẠI VỚI THỜI GIAN Ta quên mất thời gian đang trôi Ta cứ ngỡ hết ngày rồi lại đêm Hết đêm trời lại sáng… …. Ta cứ ngỡ con ta sẽ mãi còn thơ Ta thì trẻ mãi Mẹ ta chưa già… … Ta quên mất sáng nay giọt sương rơi Chiều nay chiếc […]
TÌNH QUÊ Nhớ quê ta lại tìm về Thương cây cỏ úa triền đê nắng chiều Thương hàng liễu rủ liêu xiêu Thương cây lúa chịu đủ điều đắng cay Ta đi từ những ngay xưa Đồng quê nước trắng mẹ chưa lưng còng Bây giờ đất khách long đong Quê cha đất mẹ những […]
TỰ HỌA Đẻ ra ở chốn làng quê Lớn lên ngáp phải bùa mê thị thành Tính tình nửa chính nửa xanh Nửa ngơ ngẩn phố nửa loanh quanh làng Khi vui vui rộn vui ràng Khi buồn buồn đến mơ màng thâu đêm Đau thì khóc, đói thì rên Lang thang khắp chốn chửa […]